Thầy cô không ai ra đó, ngoại trừ những lúc heo đẻ, hay cần phải dẫn lái buôn đến để bán. Xvideos Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Năm ấy, tôi là một sinh viên nghèo của trường ĐH Cần Thơ. Trước thâm tình đó, tôi bề ngoài cũng ráng vui vẻ, nhưng thật sự trong lòng tôi rất nhớ em Thy. Trước thâm tình đó, tôi bề ngoài cũng ráng vui vẻ, nhưng thật sự trong lòng tôi rất nhớ em Thy. Một chùm lông đen thoáng qua, tôi biết tuổi dậy thì đang đến với em. Tôi cố gắng mà cũng không sao hiểu được cuộc đối thoại của họ:
– Ai cho phép mày giao du với thằng sinh viên đó?- giọng một người có lẽ cao tuổi nhất trong đám
– Dạ, con mến ảnh vì thấy ảnh nghèo mà lại hiền hậu
– Mày biết đó chỉ là tạm bợ, sao mày không chịu tránh xa ra?- giọng cụ bà
– Dạ, tha lỗi cho con, giờ đây con không thể xa anh ấy được nữa. Em rúm người lại. Trước thâm tình đó, tôi bề ngoài cũng ráng vui vẻ, nhưng thật sự trong lòng tôi rất nhớ em Thy. Quá bất ngờ trước câu đề nghị chân thành của em. Chúng tôi dìu nhau ra cái ao sau chòi. Hồi nhỏ tôi rất sợ ma, nhưng từ lúc ấy, tôi không còn sợ nữa, như đã được ông bà bên dưới những ngôi mộ đó che chở. Tôi nhìn kỹ em với cặp măt không như bình thường. Tôi dìu em nằm ngã lên chiếc giường tre ộp ẹp. En vá cho tôi những chiếc áo, mà cho dù tôi có khéo tay đến đâu cũng phải còn bị lúng ta lúng túng. Căn chòi ngày nào thật lạnh lẽo, giờ đây thật ấm cúng, nhất là trong những giây phút này. Những anh phải hứa với em một điều…- nàng ngập ngừng
– Em đi rồi anh sẽ buồn lắm.
